Đã lâu rồi không viết được câu thơ
Kể từ khi em thuộc về một mùa thu khác
Để riêng anh ôm gói đời lưu lạc
Đến tận cuối trời vẫn chưa gặp lại được mùa thu
Thiendi78
G-R1942X15X7
Đã lâu rồi không viết được câu thơ
Kể từ khi em thuộc về một mùa thu khác
Để riêng anh ôm gói đời lưu lạc
Đến tận cuối trời vẫn chưa gặp lại được mùa thu
Thiendi78
Đôi khi, ta tự hỏi tại sao có một số người thường xuyên nhắn tin, comment... cho ta hay đơn giản chỉ viết cho ta những câu chuyện đời mà không kèm một lời nào cả? Có thể đơn giản bởi vì họ chỉ muốn giữ gìn một mối quan hệ!
Đi qua bão giông làm em sợ một nỗi sợ mơ hồ
Chỉ dám quẩn quanh với riêng mình trên ốc đảo
Tứ phía trập trùng sóng dập dềnh nơi cao ngạo
Làm anh thương em… một cô gái nặng tình
Đông về rồi kìa, đứng ngoài cửa đó em
Tiết trời lạnh không? có chìm trong sương gió?
Những chú chim lạc loài có dừng chân trú ngụ
Đêm thiếp rồi có nháo nhác tìm kiếm một chiếc hôn
...
Tháng tám rồi, tháng tám chớm vào thu
Anh lại trở về góc xưa trồng thêm một nhành cây phế tích
Bao mùa đi qua là bấy nhiêu mùa tĩnh mịch
Anh vẫn lặng thầm chôn nỗi nhớ trong tim
Thường là Anh không để ý người khác sống ra sao, Anh có cách sống của Anh thì họ cũng có cách sống của họ.
Để đánh giá năng lực của một người ta chỉ cần 30 giây, nhưng để hiểu một con người có lẽ ta cần cả một cuộc đời!